Thời Dư cũng không biết tại sao mình lại hăng máu như vậy, cô chỉ cảm thấy càng đánh càng thoải mái, đánh một lúc, cảm giác mệt mỏi đè nén tinh thần lực dần dần biến mất, như thể cô sinh ra đã để chiến đấu, có bản năng chiến đấu.
Nhưng chẳng mấy chốc, cô phát hiện ra sự thoải mái đó hoàn toàn là ảo giác, sau khi xuống khỏi cơ giáp, cảm giác lâng lâng khiến cô suýt nữa thì ngã sấp mặt.
Cô xoa xoa thái dương, ngồi xuống đất thở hổn hển, đang định bò dậy chuồn đi thì cổ áo phía sau đột nhiên bị ai đó túm lấy. Quay đầu lại nhìn, người thanh niên vừa quát lớn ba người họ đang đứng sau lưng cô, túm lấy cổ áo của cô.
Thời Dư thầm nghĩ chuyện gì đang xảy ra, nở một nụ cười lấy lệ: "Anh lính ơi, anh túm tôi làm gì?"
Phong Hiểu vừa lúc thu hồi cơ giáp, đi tới, nghe thấy ba chữ "anh lính ơi" có phần bất lịch sự của cô, khóe miệng hơi giật giật, nghiêm túc nói: "Đại úy Lâm Tạ, ngài có việc gì sao?"
Thời Dư lập tức sững người, người thanh niên trông chỉ khoảng hai mươi tuổi trước mặt là Đại úy Lâm Tạ, người hiện đang phụ trách điều phối mọi việc của nơi trú ẩn sao?
Ừm, trông thật sự hơi trẻ, nhưng trong thời đại tinh tế, tuổi thọ trung bình của con người lên đến ba trăm tuổi, công nghệ y tế cực kỳ phát triển, việc duy trì vẻ ngoài trẻ trung không phải là điều khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play