Khoảng thời gian này, trong lòng ta chưa bao giờ yên bình như vậy, ta đã hiểu, mình là một người có thù tất báo, người ức h.i.ế.p ta gặp bất hạnh, ta thật sự sẽ rất vui vẻ.
Nhưng điều khiến ta vui vẻ hơn, chính là lời cảm tạ từ Viện nuôi dạy trẻ mồ côi, Viện dưỡng lão và Dược cục.
Những bức vẽ nguệch ngoạc của trẻ con, những bức thư cảm ơn vụng về, cùng với lời khen ngợi từ các y sư, khiến mảnh vỡ trong lòng ta bỗng trở nên đầy đặn.
Thì ra khi thoát khỏi những ân oán trong cung cấm, ta thật ra có rất nhiều việc khác có thể làm, thương xót người nghèo, quan tâm đến dân sinh, bên ngoài khuê phòng, dường như có một thế giới rộng lớn hơn.
Là người quyên góp nhiều nhất cho Viện nuôi dạy trẻ mồ côi, Viện dưỡng lão và Dược cục, ta thường xuyên cùng Tạ Vô Tướng đến những nơi này dạo quanh.
Những người đó không cầu cao quan hậu lộc, chỉ cầu có áo mặc, có cơm ăn, bệnh có thuốc chữa, già có người nuôi, trẻ có người chăm sóc.
Lúc này ta mới hiểu được những đạo lý viết trong sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play