Hai cái bàn Hoàng Hoa Lê Bá Vương, một cái bàn Hoàng Hoa Lê có hai sừng cuộn, một cái bàn Hoàng Hoa Lê kẹp đầu mộng vểnh đầu, lan can chữ Hoàng Hoa Lê, ngày thường có thể đặt chút sách vở ấm trà các loại, còn có một giá áo Phượng Văn cao tám thước, sáu cái ghế bành nhỏ bằng gỗ mun, chừng mười cái ghế vuông bằng gỗ tử đàn với mặt tráng men, một bình phong bằng ngọc sơn mài có khung chạm khắc bằng gỗ gụ, một chiếc ngai màu đỏ có hoa văn chín con rồng, cuối cùng là một tấm gỗ tử đàn trúc chạm trổ hoa văn đa bảo các.
Nhìn đúng là đồ cổ, nhưng cái nào cũng là đồ dùng tốt nhất, ngày thường đi mua thì tốn bao nhiêu bạc.
Trịnh thị đứng dưới hành lang mà loạng choạng, nếu bảo người đưa về, lời của bà đã nói ra rồi, như vậy chẳng phải là giày vò người ta phí công phí sức sao? Nhưng nếu nhận, chuyện này sẽ tốn bao nhiêu bạc? Cho dù là đồ cũ thì đó cũng không phải là thứ mà hiện tại bọn họ có thể tiêu thụ nổi.
Tiền bạc trong nhà là do Phó Nhiêu nắm giữ, bất đắc dĩ Trịnh thị đành phải sai người mời Phó Nhiêu về.
Phó Nhiêu vội vàng trở về nhà, nhìn thấy cảnh tượng này đã đoán được đại khái, đêm đó Hoàng đế giá lâm tiểu trúc Thính Hương, nhất định là thấy trong phòng nàng bài trí đơn giản liền nghĩ cách này đưa chút đồ dùng trong nhà đến, cũng khó cho chàng phải tìm nhiều cớ như vậy.
Trịnh thị cố ý không nhận, quản sự mồ hôi đầm đìa đứng ở dưới hành lang, vẻ mặt năn nỉ nhìn Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu bật cười, dìu mẹ, mềm giọng khuyên nhủ: “Mẹ, là thế này, Tứ gia kia có một đứa con, trước đó không lâu bị bệnh cấp tính, là do con chữa khỏi. Còn Tứ gia, một nửa là bán nhà nên những đồ dùng này không có chỗ để, một nửa là trả lại ân tình cho con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT