Ngay sau đó, người hầu dẫn hai người sang khoảng sân nhỏ cạnh phòng khách, tất nhiên Lý phu nhân và Dương phu nhân cũng đi theo, Dương San San muốn đi nhưng bị Dương phu nhân cản lại. Vì nghĩ cho danh dự của Phó Nhiêu nên Hàn phu nhân mỉm cười nói: "Vậy ta cũng phải đi thôi, tiện thể làm chứng cho Huyện chúa." Bà ấy sợ người ta lại hiểu lầm Phó Nhiêu.
Thật ra Phó Nhiêu không để ý chuyện này, nhưng nàng vẫn cúi người cảm ơn bà ấy: "Đa tạ phu nhân."
Vị Hàn phu nhân không hổ là phu nhân của Tể phụ, có tấm lòng khoan dung rộng rãi.
Vào phòng, Lý phu nhân tự tay giúp Lý Huân cởi đồ bên cánh tay bị thương, một vết sẹo dữ tợn nổi bật lộ ra. Lý phu nhân sợ đến mức mặt trắng bệch, cánh tay run rẩy, nước mắt lã chã, bà đau lòng nói: "Con ơi, vết thương này bị khi nào..."
Lý Huân cụp mắt, bình tĩnh đáp: "Mấy ngày trước con đi săn thú ở ngoại ô, bất cẩn bị thương."
Phó Nhiêu đã thấy hơi đói và mệt, nàng chống tay lên bàn, ngồi xuống rồi cẩn thận xem vết thương của Lý Huân.
Miệng vết thương bị khoét mất miếng thịt, tuy thịt đã mọc lại nhưng miệng vết thương vẫn màu xanh, rõ ràng là triệu chứng khi trúng độc... Chắc hẳn là vào hôm đi săn ở hành cung, hắn đã bị thương khi tách nàng ra khỏi Đàm Chính Lâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT