Ánh mắt Thục Phi hoảng hốt, vẻ mặt dữ tợn như dã quỷ, im lặng hồi lâu, nàng ta nói chắc như đinh đóng cột: “Ta tuyệt đối không tin bệ hạ sẽ thích một nữ nhân mà người khác vứt bỏ, ngươi nhìn nàng ta xem, xuất thân y nữ, xuất đầu lộ diện, lại từng hoà ly với người khác, bệ hạ muốn nạp nàng ta thì cũng phải hỏi bá quan có thuận theo hay không? Không có khả năng đó, bệ hạ đó giờ luôn thánh minh, tuyệt không có khả năng làm chuyện tổn hại thanh danh của chàng, nhất định là Phó Nhiêu này có ý đồ ve vãn, hôm nay ta đối phó nàng ta, cùng lắm bệ hạ chỉ răn dạy ta vài câu rồi phạt bổng lộc thôi, nếu chờ đến lúc nàng ta thượng vị thành công thì ta đừng mơ có cuộc sống tốt đẹp.”
Nhất là khi đêm qua Thục Phi thao thức cả đêm, trong đầu rối như tơ vò, chuyện này khiến nàng ta cảm nhận được tình thế cấp bách và quá đỗi chấn động, vượt xa tất cả những thứ khác, nàng ta nóng lòng muốn loại bỏ cái đinh trong mắt này.
Thanh Cần biết Thục Phi một khi đã hạ quyết tâm thì chín con trâu cũng không kéo về nổi.
“Vậy nương nương định làm thế nào?”
Thục Phi đỡ trán ngã ngồi xuống ghế minh đế(*) bằng gỗ cẩm lai khắc hoạ tiết trúc, nhắm mắt suy nghĩ: “Ngươi lấy thẻ bài của ta, đích thân đến Thái Y viện, nói ta đau bụng dưới, cử Phó Nhiêu tới khám bệnh.”
(*)Ghế minh đế:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT