Người ở Cẩm Y vệ và Dương phủ bên cạnh đều kinh ngạc không thôi.
Phó Nhiêu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thi lễ với hắn, dịu dàng nói: “Lưu đại nhân, mặc dù ta không biết chân tướng vụ án như thế nào, ta cũng không dám nói xằng bậy, nhưng Dương gia rốt cuộc là phủ đệ(*) chính tứ phẩm, Dương đại nhân cũng có lệnh danh, có thể cho phép Dương phủ thu dọn một chút rồi mới vào ngục không?”
(*) phủ đệ: nơi ở của quan lại quý tộc hoặc địa chủ
Thấy Lưu Đồng lộ vẻ khó xử, Phó Nhiêu tỏ vẻ khẩn cầu, chỉ vào đám người Dương phủ mặt đầy bẩn thỉu, thần sắc suy sụp phía sau nói: “Ngài nhìn xem, bọn họ đều là nữ nhân và trẻ em yếu đuối, vào đại lao trời đông giá rét, không chết cũng phải lột da… Ta cũng không xin ngài cái gì khác, chỉ xin cho bọn họ hai khắc đồng hồ, để bọn họ thay quần áo ấm áp sạch sẽ, ăn no bụng, ở lại trong ngục đỡ xảy ra chuyện, Lưu đại nhân cũng khó gánh vác, không phải sao?”
Trên thực tế, chỉ cần là vào đại lao Cẩm Y vệ, bất luận sống hay chết, Lưu Đồng đều không thèm để ý.
Nhưng người đứng trước mặt là Phó Nhiêu, thái độ của thiên tử đối với nàng như thế nào, Lưu Đồng hiểu rất rõ.
“Vậy ta sẽ cho các nàng hai khắc đồng hồ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT