Con hẻm tồi tàn nghèo nàn này vốn không có chiếc đèn lưu li tốt như vậy, chắc là sau khi Công chúa Bình Khang chuyển tới đã bố trí phòng thủ khắp đường, thêm chút đèn tường.
Diện mạo của Trần Hành tuy không xuất chúng bằng Lý Huân, Từ Gia, nhưng cũng coi như tuấn tú lịch sự, hắn xuất thân tiến sĩ, mặc dù không quá giàu có cao sang, nhưng cuộc sống vợ chồng tốt đẹp cũng đã vô cùng toàn vẹn.
Cũng may lúc trước chưa định hôn với hắn, nếu không, hiện giờ chắc chắn hắn đã bị nàng liên lụy.
“Sư muội, loạn dịch Gia Châu, công của ta nhỏ bé không đáng kể, lại vì được muội điền tên vào danh sách nên mới nhận được vinh dự đặc biệt như thế, lòng ta hổ thẹn, từ khi muội về kinh, mấy lần ta đã muốn tới cửa thăm hỏi, lại cứ bị công việc làm trì hoãn, vất vả lắm mới rảnh rỗi, muội lại theo vua đi săn mùa thu. Lý Huân gửi thư cho ta, nói muội bị tấn công suýt nữa đã mất mạng, lòng ta…”
“Sư huynh!” Phó Nhiêu chịu đựng bi thương trong lòng, lạnh lùng cắt ngang lời hắn: “Huynh giúp đỡ ta rất nhiều, ta để tên huynh cũng là vì cảm ơn, hiện giờ chúng ta coi như thanh toán xong…”
Sắc mặt Trần Hành trắng nhợt.
“Sư huynh, trong lòng ta đã có người, là một người vĩnh viễn không thể ở bên, cả đời này của ta không có ý định kết hôn, mong sư huynh chớ phí tâm tư trên người ta…” Phó Nhiêu bình tĩnh nói dối, chóp mũi thẳng bị gió lạnh quét qua hơi phiếm hồng, trong mắt nàng là vẻ suy sụp không thể xua tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT