Đàm Chính Lâm nói không sai, bất kể là như thế nào, nhìn bề ngoài thì Đàm Chính Lâm là người bị hại. Nếu thật sự điều tra, khó có thể bảo đảm Phó Nhiêu sẽ không bị lên án, hơn nữa nhìn tình hình này, cũng có khả năng Đàm Chính Lâm tính hại Phó Nhiêu song lại bị Phó Nhiêu đảo ngược tình thế, nếu là như thế, hắn không thể giải quyết hậu quả chu toàn giúp Phó Nhiêu.
Lưu Đồng chậm rãi lấy một khối ngọc bội từ trong tay áo.
Đàm Chính Lâm ngó đầu nhìn, trông thấy một khối ngọc lệnh ngự ban, ông ta đang định nịnh hót tâng bốc vài câu, ngờ đâu lại thấy Lưu Đồng đột nhiên đánh nát khối ngọc lệnh kia, rồi lập tức nhét ngọc bội vỡ thành hai mảnh vào trong túi Đàm Chính Lâm.
Đàm Chính Lâm sững sờ nhìn một loạt động tác này của hắn, môi run rẩy, hai mắt trợn trừng: “Không phải chứ, Chỉ huy sứ đại nhân, là ngài muốn...”
Mặt Lưu Đồng lạnh như băng. Hắn lui về sau một bước, lạnh giọng quát: “Đàm Chính Lâm làm vỡ thánh lệnh của bệ hạ, chính là khi quân võng thượng, người đâu, trói hắn lại cho ta!”
Đàm Chính Lâm: “...”
Cẩm Y vệ cũng không phải là bộ khoái(*) của nha môn kinh thành nên động tác cực kỳ thô lỗ và ngang ngược, họ không cho Đàm Chính Lâm cơ hội lên tiếng, cứ thế bịt miệng ông ta lại, nhanh nhẹn trói người rồi lập tức ném lên lưng ngựa, một tên Cẩm Y vệ lên ngựa mang theo Đàm Chính Lâm rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play