Trình Khang và Hoắc Sơn cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, đến Điển Dược cục làm Điển Dược sứ, chính là tiến lùi tự nhiên, không coi là xuất đầu lộ diện.
“Nếu vậy Trần Hành sẽ không để bụng.” Trình Khang nghĩ như vậy.
“Tên ngốc Lưu Đồng kia sợ là ước gì thê tử của mình có nghề nghiệp.” Hoắc Sơn âm thầm nhếch môi.
Phó Nhiêu đi theo sau Hạ Du ra đến ngoài điện, mới đi được mấy bước xuống bậc thang, một tiểu hoàng môn(*) vội vã đi xuống từ bậc thềm, khom lưng với Phó Nhiêu nói: “Huyện chúa, Hoàng hậu nương nương cho mời.”
(*)Tiểu hoàng môn: một chức thái giám nhỏ, chuyên chịu trách nhiệm truyền thông tin từ cung này qua cung kia hoặc từ trong cung ra ngoài cung.
Phó Nhiêu nhìn qua tiểu hoàng môn kia, là vị mấy tháng trước khi nàng rời cung đã phụng lệnh của Lãnh Hoài An đưa nàng ra ngoài, nào phải Hoàng hậu muốn gặp nàng, rõ là Hoàng đế mời nàng qua.
Phó Nhiêu không đổi sắc mặt đáp lễ lại, tạm biệt Hạ Du, đi theo tiểu hoàng môn kia vòng qua hành lang của điện Phụng Thiên, đi đến cửa nhỏ sau điện, rẽ vào Ngự thư phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT