Khi đi ngang qua cửa ngách điện Phụng Tiên, ánh nắng vàng đột ngột chiếu vào nàng, nàng nheo mắt lại, một luồng hơi ấm bất ngờ bao trùm khiến nàng rùng mình, nàng nghiêng mặt nhìn sang thì bất ngờ phát hiện ra một bóng người mặc đồ vàng đang đứng bên cửa ngách.
Ánh chiều tà kéo dài bóng hình của chàng, chàng ngược sáng như tiên hoàng giáng thế, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Phó Nhiêu ngừng một lát, xoay người bước vào.
Nàng cụp mắt xuống, chậm rãi đi tới trước mặt chàng, chuẩn bị cúi người.
“Thần nữ tạ ơn cứu mạng của bệ hạ…”
“Miễn lễ.”
Hoàng đế thấy nàng yếu ớt, vội vàng đưa tay ra đỡ nàng, khi tay chạm vào cánh tay nàng, Phó Nhiêu vô thức rụt lại, tay Hoàng đế hơi cứng lại, khuôn mặt lộ vẻ mất tự nhiên, lập tức thu tay, chắp ở sau lưng.
Khuôn mặt Phó Nhiêu ửng đỏ, kiều diễm vô song, thậm chí không thua kém gì đám mây hồng trên bầu trời.
Nàng vô cùng khó xử, lại không dám nhìn chàng, ngực phập phồng, thử hỏi: “Bệ hạ còn gì dặn dò nữa không?” Là giọng điệu gấp không chờ nổi muốn rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play