Trên đường đi, nàng không nói một lời, tựa vào vách xe nhắm mắt dưỡng thần, bất kể Trịnh thị có lẩm bẩm điều gì, nàng vẫn coi như gió thoảng bên tai.
Bùi Tấn thực sự đã tổ chức lễ Xuân Mộc này để đích thân gặp nàng.
Nàng có tốt đến vậy không mà khiến chàng phải khổ sở và tốn công sức đến thế?
Đã là ân nhân cứu mạng phụ thân, nàng càng phải đền đáp, chàng không cần đơn thuốc, nàng sẽ bồi dưỡng dược sư cho chàng, truyền thụ bản lĩnh cho họ, đợi khi có đủ trình độ rồi, nàng sẽ rời đi.
Sáng sớm hôm sau, nàng vội vàng xin phép Trịnh thị rồi hấp tấp chạy đến hiệu thuốc, cắm đầu vào phòng chế thuốc chế hương, ba ngày sau, cuối cùng cũng bù đắp được phần thiếu hụt, phòng thuốc trong biệt uyển Lương Viên vốn có một nhóm dược đồng, Phó Nhiêu chọn ba người có tố chất tốt, tận tình truyền thụ.
Thời gian lặng yên trôi qua, mỗi ngày nàng luôn cố nhịn không nhìn ra cửa, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Bùi Tấn.
Nàng muốn hỏi chuyện Bùi Tấn cứu cha năm đó, lần này về kinh, chàng hẳn là nhận ra nàng, sao không nói với nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play