Từ trước đến giờ nàng không phải là người giỏi bày tỏ tình cảm, cũng không giỏi lấy lòng bất cứ ai, nàng chỉ biết suy nghĩ thực tế cho người khác.
“Thiếp sợ, sợ mình không đủ tốt, không thể ở bên chàng lâu dài...”
“Ngu phi và Liễu tần nói với thiếp, mai sau Công chúa xuất giá, họ muốn đến phủ Công chúa hưởng phúc với con cái, thiếp đồng ý. Tạ Chiêu nghi cũng định rời cung về quê sống yên ổn trong những năm còn lại. Ba người Khấu Tiệp dư học tay nghề chế hương ở chỗ thiếp nói sau này hùn vốn đến Thông Châu mở một cửa hàng, tự do tự tại sống qua ngày... Bệ hạ, thiếp đều đồng ý với bọn họ, là thiếp ích kỷ, thiếp chỉ muốn một mình độc chiếm chàng... liệu có được không?”
Bất tri bất giác, mặt nàng đã đầm đìa nước mắt, bàn tay nhỏ bé mềm mịn, ướt át nâng hai má chàng lên, đôi mắt vừa nóng rực vừa lạnh thấu xương, như thể buộc chàng phải đồng ý.
Ánh mắt Hoàng đế vừa chạm đã tan, ngón tay dịu dàng lau đi giọt lệ nơi khóe mắt nàng, nặng nề gật đầu: “Trẫm nghe nàng cả...”
Tim Phó Nhiêu đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, khoé mắt đỏ bừng diễm lệ, lần đầu tiên nhìn thẳng vào chàng mà chẳng ngại ngùng: “Bệ hạ, nếu nửa đời trước của thiếp lận đận chỉ để gặp được chàng, thì Nhiêu Nhi sẵn lòng...”
Một câu nói đã đánh tan phòng tuyến trong lòng Hoàng đế, hốc mắt chàng ươn ướt, dường như chàng nhìn thấy cô nương kiều diễm như bươm bướm lao về phía mình vào ngày đại hôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT