Một đêm khuya, Hoàng đế triệu Lý Huân vào Ngự thư phòng, ném cho hắn một huyền thiết lệnh.
“Trên người ngươi có khí khái của lão gia tử, trẫm rất thích và cũng không muốn để uổng phí tài năng của ngươi. Những năm gần đây, ngươi không cần ở lại kinh thành, hãy đến Nam Hải Tuyền Châu, thay trẫm chỉnh đốn hải vận, mở rộng tuyến đường hải vận về phía nam, đợi đến khi công thành danh toại rồi hãy hồi kinh.”
Đây là lệnh cho Lý Huân mai danh ẩn tích đến Tuyền Châu chỉnh đốn phòng thủ trên biển, những năm gần đây, hải vận mới phát triển, các thế gia Giang Nam dính líu đến việc này, lợi ích phức tạp khó rõ, hải vận thực sự là một miếng thịt béo bở, đương nhiên Hoàng đế muốn giữ miếng thịt béo bở này trong tay triều đình chứ không muốn bị các thế gia chia cắt.
Lý Huân tiếp chỉ, quỳ xuống đất dập đầu: “Thần tạ hoàng thượng long ân”. Vừa nói vừa cất huyền thiết lệnh vào trong người.
Quân vương lại căn dặn kỹ lưỡng hắn phải làm thế nào, gặp khó khăn thì quyết định ra sao, nếu gặp chuyện gấp cần liên lạc với Cẩm Y vệ địa phương, Lý Huân ghi nhớ hết thảy.
Lý gia bị tịch thu, Lý Huân ở biệt viện mình mua.
Đêm đó trở về phủ, Lý Huân thu dọn hành lý, cử một người theo hầu báo tin cho Tạ Tương, không thông báo cho ai khác bên ngoài, một người một ngựa, đeo hành lý mang theo bóng đêm một mình đi về phía nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play