Mai là tết Đoan Ngọ, làm xong chàng sẽ hồi cung. Khi ấy chàng sẽ xử lý việc lập hậu và lễ mừng sắc phong Công chúa. Lãnh Hoài An đã lặng lẽ chuẩn bị cho chuyện này, theo lời bói của Khâm thiên giám, ngày 6 tháng 6 là ngày lành, ngày đó lại là sinh nhật Bổn Bổn. Chàng định chọn ngày này để nghênh đón Phó Nhiêu vào cung. Chàng tính toán thấy cùng lắm chỉ còn khoảng một tháng thôi, sao Phó Nhiêu chuẩn bị của hồi môn đàng hoàng kịp.
Chuyện này nên là trách nhiệm của chàng.
Mấy món được làm ra trong nhà kho này cũng chỉ là một khoản trong cung vua và được chàng rót tài sản cá nhân vào nên trước giờ không khắc chữ "ngự dụng cung vua" vào, người khác cũng sẽ không biết đây là đồ từ Ngự dụng giám. Tôn Chiêu rất kín miệng với những việc mình đích thân làm nên chàng cũng yên tâm.
Phó Nhiêu gật đầu liên tục: "Ơn của bệ hạ, Nhiêu Nhi chẳng biết lấy gì đền đáp."
Hoàng đế thấy nàng thật sự thích nên cũng đắc ý, xoa tóc nàng, thì thầm:
"Nhiêu Nhiêu của trẫm cực khổ cả nửa đời rồi, còn nhỏ mà phải gánh vác gia đình cũng chẳng dễ dàng gì. Mỗi lần trẫm nhớ đến là lại thấy đau lòng, quãng đời còn lại cứ giao cho trẫm, để trẫm thương nàng..."
Từng giọt lệ nóng hổi lăn dài trên má, Phó Nhiêu chôn mặt trong lòng chàng, khóc không thành tiếng. Đôi tay nhỏ nhắn nắm chặt xiêm y, chỉ ước gì nàng có thể gần chàng hơn, gần hơn chút nữa, đó là rung động mà nàng khó lòng tả nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT