Khó có dịp nàng ăn vận duyên dáng thế này, Hoàng đế vừa liếc nhìn đã không tài nào rời mắt được, chàng chắp tay sau lưng, thong thả đi tới, nghiêng mắt nhìn nàng rồi dịu giọng trêu ghẹo: “Ồ, nàng là tuyệt sắc mỹ nhân từ đâu tới, khiến trẫm nhìn đến mê mẩn.”
Phó Nhiêu nghe vậy nhanh nhẹn đứng lên, nhẹ nhàng phúc thân với chàng, tiếp đến nàng chỉ vào hơn mười cuộn tranh mỹ nhân nói: “Bệ hạ nói không sai, nhiều mỹ nhân như thế này, đúng là chọn hoa cả mắt.”
Tầm mắt Hoàng đế chuyển sang giường La Hán, thấy Phó Nhiêu đã mở tranh của các mỹ nhân khác nhau, muôn hồng nghìn tía, nhiều xem không xuể, chàng ngẩn người, chợt biến sắc: “Thứ này ở đâu ra?”
Một tiểu hoàng môn cười gượng quỳ gối tại ngưỡng cửa, dập đầu đáp: “Hồi bệ hạ, đây là mỹ nhân do các châu phủ dâng lên, Trình lão đại nhân dặn dò muốn đưa đến ngự án, chúng nô tỳ không nên tự tiện chủ trương...”
Vào lễ cúng tế thuyền rồng Đoan Ngọ, các quan viên từ những châu huyện ven bờ kênh đào như: Thông Châu, Tân Khẩu, Thanh Châu, Giao Châu, Dương Châu, Khai Phong đổ xô đến Thông Châu chúc mừng. Như thường lệ, nữ nhi của các nhà sẽ được kính dâng vào cung.
Trình Khang và các lão thần thấy Hoàng đế vẫn đang ở độ tuổi sung mãn nhất của đời người mà đã đoạn tuyệt con đường mỹ sắc, đâm ra lo lắng vô cùng, thế là họ đã sớm âm thầm ám chỉ các châu bắt lấy cơ hội này dâng nữ nhi lên.
Mặc dù các đại thần làm vậy vì giang sơn xã tắc, cũng xem như họ có lòng tốt, nhưng lại hại Hoàng đế luôn miệng kêu khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play