Ánh đen trong đôi mắt sâu thẳm của Hoàng đế dập dờn, chàng nhìn chằm chằm vào nàng khàn giọng hỏi: “Sinh con có đau không?”
Người Phó Nhiêu run lên, cơ thể căng thẳng từ từ thả lỏng, những giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên khuôn mặt, nàng nhớ lại việc nằm một mình trên giường sinh, đau đớn tột cùng, cả đời này nàng sẽ không bao giờ quên nỗi tuyệt vọng lúc đó. Nàng chỉ nghĩ mình sẽ không sống nổi, đôi môi nàng run lên, bắt đầu bật khóc, giọng nàng dần vang lên, nức nở không dứt.
“Đau, bệ hạ, đau lắm, đau lắm…”
Lần đầu tiên nàng lộ ra vẻ yếu ớt nhất của bản thân trước mặt nam nhân này.
Mặt Hoàng đế lộ ra chút đau xót, chàng chậm rãi ôm chặt eo nàng, chạm trán vào trán nàng, hơi thở càng lại gần hơn chút: “Có người ở bên cạnh nàng không?”
Phó Nhiêu run rẩy, cánh tay vô thức chống lên vai chàng, kiễng chân nghênh đón vóc dáng cao lớn kiêu ngạo của chàng, đứt quãng nói: “Có, ta đã mời một bà đỡ, là bà ấy đỡ đẻ giúp ta…”
Hôm đó Trần Nhất Sơn tình cờ ra ngoài, nàng đơn độc không nơi nương tựa, trong lòng không biết sợ đến mức nào, bây giờ nghĩ lại, đó có lẽ là lúc nàng tuyệt vọng nhất trong đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT