Bởi vì hôm nay mưa nhỏ, phòng đơn khách sạn trên núi đầy khách, chỉ còn lại một phòng có mấy cái ghế và bàn, muốn ngủ cũng chỉ có thể nằm bò.
Cố Lan Tiết lặng lẽ nói: “Anh đã đặt trước hai phòng.”
Vân Ngưng Nguyệt vừa rồi còn đau khổ, nghe thấy lời này, không khác gì tặng than ngày tuyết.
Cô nâng mắt.
Miêu Tinh cũng kích động, tự đáy lòng tán thưởng: “Cố tiên sinh suy xét chu đáo!”
Vân Ngưng Nguyệt nghĩ thầm nếu luận cẩn thận, Cố Lan Tiết hạng nhất, đúng là không ai dám xếp thứ hai.
Cố Lan Tiết đưa hai người đi khách sạn, đăng ký rồi lấy thẻ phòng, rất tự nhiên đưa một tấm thẻ cho Miêu Tinh: “Cô ở phòng này, thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT