Năm đó, trước khi Vân Miêu Hoa đi Pháp cơ hồ đã đào sạch tất cả của cải, để lại một căn phòng cho cô. Lúc ấy, Vân Miêu Hoa thề son sắt nói với cô rằng chỗ bà nhìn trúng sẽ phát triển, mua phòng trước để xem như của hồi môn của cô.
Đáng tiếc, bà thực sự không có ánh mắt đầu tư. Ba năm trôi qua, bên này vẫn chẳng ra gì, thành phố Lục Lâm phát triển về hướng Đông. Trước khi Vân Ngưng Nguyệt rời đi đã ủy thác phòng cho một người môi giới thu tiền thuê phòng thay cô.
"Em biết tôi muốn làm gì," Cố Lan Tiết cười khẩy, "Em đã không nhớ một đêm kia rồi sao? Tôi giúp em ôn lại một chút."
Khuôn mặt của Vân Ngưng Nguyệt trắng bệch.
Lúc trước, cô đã ở chỗ này, uống rượu vào thì làm liều, ưm ưm lại a a.
Sau đó vỗ mông chạy lấy người.
Tới rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT