"Đêm đầu tiên vừa đến thị trấn cũng vậy, anh gạt em cởi dây thừng, sau đó yêu cầu cái kia," vẻ mặt Vân Ngưng Nguyệt không đành lòng, "Em thật sự bất đắc dĩ đó anh."
Mặt Cố Lan Tiết đã hồng như sắp nổ mạnh.
Anh đứng ngồi không yên, gian nan mở miệng: "Xin lỗi."
Vân Ngưng Nguyệt thổn thức: "Cũng may anh không thành công."
Tay Cố Lan Tiết nắm lại, lại buông ra: "Nếu tôi làm được thật, em nói tôi biết, tôi sẽ phụ trách với em."
Vân Ngưng Nguyệt đói bụng, vừa định duỗi tay lấy điểm tâm dư lại trong khay ăn, nghe anh nói vậy thì bị dọa đến đồ vật cũng không cầm nữa, bụng cũng không đói nữa, liên tục xua tay: "Không cần không cần, thật ra em cũng không để ý như vậy. Làm đã làm rồi, anh không cần hổ thẹn, cũng không cần anh phụ trách."
Cô vốn cho rằng lời này có thể giảm bớt áp lực của Cố Lan Tiết, ai biết anh nghe xong thì sắc mặt càng kém.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT