Trình Tư Niên không tức giận, đặt khay thức ăn trước cửa, vừa đi xuống tầng vừa lười biếng nói: "Đồ ăn để trước cửa rồi đấy, nhớ lấy ăn."
Vài phút sau, cánh cửa lại khẽ mở. Kiều Du thấy Trình Tư Niên thực sự để đồ ăn lại rồi đi, liền nhanh chóng mở cửa, bưng khay thức ăn vào phòng, sau đó đóng cửa lại.
Kiều Du ăn xong liền luyện tập thúc đẩy ngọc chủng, mới luyện được hai lần thì Giang Trạm về. Cô sửng sốt, vui vẻ nhào vào lòng anh, nũng nịu nói: "Sao anh về sớm thế?"
Giang Trạm ôm chặt cô, hôn lên môi cô, dịu dàng nói: "Anh đã nói sẽ về sớm với em mà."
Trong lòng Kiều Du vô cùng ngọt ngào, cô ngẩng đầu cắn nhẹ cằm anh, ôm anh chặt hơn.
Giang Trạm thấy cô chân trần đứng trên sàn nhà thì vội bế cô lên giường, sau đó anh ngồi xuống, vén áo sơ mi lên, nắm lấy đôi chân hơi lạnh của cô, đặt thẳng lên bụng mình: "Sao không đi giày? Cảm lạnh thì sao?" Dù là lời trách móc nhưng giọng nói lại đầy sự cưng chiều.
Kiều Du cử động ngón chân: "Không cần đâu, em không lạnh." Trong phòng có lò sưởi nên sàn nhà cũng không quá lạnh, hơn nữa cô chỉ mới đứng có một lúc.
Giang Trạm không nghe, tiếp tục ủ ấm chân cho cô. Đến khi nhiệt độ bàn chân cô trở lại bình thường, anh mới đứng dậy đi thay đồ, sau đó quay lại, vén chăn chui vào, ôm cô dựa vào đầu giường.
Giang Trạm hôn lên trán cô, thì thầm bên tai cô một cách bí ẩn: "Bảo bối, trong số những món vật tư hôm nay có một bất ngờ nhỏ, em đoán xem là gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT