“Vậy suốt mấy năm qua, anh ta cứ sống cùng với cha mẹ, và mãi vẫn không thể vượt qua được cú sốc này sao?” Hạ Ninh bày ra vẻ mặt như đang suy nghĩ: "Vậy chắc là anh ta rất hận vợ cũ của mình đúng không? Người đó cũng là người địa phương ở đây sao? Hiện tại cô ta còn ở đây không? Anh ta có tới làm phiền gì cô ta không?”
“Cái này thì chúng tôi cũng không rõ, nếu cậu ta thực sự đi gây phiền phức cho vợ cũ thì chắc chắn là không thể làm ầm lên được, phải không? Nhưng nếu là tôi, tôi sẽ không đi làm phiền cô ta đâu, như vậy thì đâu còn ra dáng đàn ông nữa chứ!” Ông Vương nhăn mặt: "Nếu là tôi, tôi sẽ tìm người đàn ông đã cướp vợ mình, đánh cho hắn một trận ra trò, ai bảo hắn dám quyến rũ vợ người khác, nếu theo quy củ của thời xưa thì việc đánh chết hắn ta cũng không có gì gọi là quá đáng.”
Đang nói chuyện hăng say, ông Vương bỗng dưng liếc mắt nhìn ra ngoài cửa, rồi bỗng nhiên im bặt. Thấy Hạ Ninh nhìn mình có vẻ kỳ lạ, ông ấy liền hướng ánh mắt ra ngoài và khẽ giơ tay: “Nhìn kìa, đúng là vừa nhắc tào tháo thì tào tháo liền tới, người mặc áo sơ mi caro kia chính là cậu ta.”
Hạ Ninh nghe thấy thế thì liền vội vàng nhìn ra ngoài, quả nhiên cô liền nhìn thấy một chàng trai mặc áo sơ mi caro đang từ từ tiến lại gần đây. Người này trông khoảng ba mươi tuổi, chiều cao tương đương với Thang Lực, chắc là khoảng 1m80, dáng vẻ cũng khá ngay ngắn, nhưng cả người có cảm giác như bị ai đó lấy hết sức lực, trông có vẻ uể oải, đôi mắt thì thiếu sức sống, như thể không phải một con người sống mà là một cái xác biết đi.
“Nhìn thấy chưa?” Ông Vương khẽ ra hiệu bằng mắt: "Người thật so với trong ảnh có khác biệt lắm không? Tôi đoán cha mẹ cậu ta chắc là đã cho người ta xem ảnh cũ rồi, hiện tại trông anh ta chẳng khác nào một cái cây cứng đơ vậy, lúc nào cũng trưng ra bộ dạng ngốc nghếch như thế, người khác mà nhìn vào thì liệu có tin rằng cậu ta thật sự không có vấn đề gì không? Nếu là tôi, tôi sẽ không bao giờ đồng ý gả con gái mình cho một người đàn ông như thế này đâu!”
“Ừ, tôi cũng thấy chuyện này quá mạo hiểm, lát nữa về nhà tôi phải mau chóng nói chuyện này với cha mẹ tôi mới được, nếu không thì sẽ không còn kịp nữa.” Hạ Ninh gật đầu một cách nghiêm túc với ông Vương: "Cảm ơn thầy Vương, hôm nay nhờ gặp được ông mà chúng tôi mới biết được nhiều chuyện ‘đằng sau hậu trường’ như vậy! Nếu chẳng may gặp phải người nói dối thì chắc chắn là chúng tôi đã rơi vào bẫy rồi!”
“Không có gì đâu, phải cảm ơn các người đã ghé tiệm của tôi mới đúng.” Ông Vương mỉm cười và nhìn Thang Lực qua gương, sau đó liền quay sang trả lời khách sáo với Hạ Ninh. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play