"Chết rồi, xem ra cô ấy thật sự phát bệnh rồi!" Bà lão nhìn thấy Châu Tú Lệ như vậy thì liền hoảng hốt, sau đó bà ấy chợt ngẩng đầu nhìn Hạ Ninh và Thang Lực: "Hai đứa có ai có điện thoại không? Cho bà mượn dùng với, bà phải gọi điện cho em trai cô ấy, không được thì bảo cậu ta về một chuyến đi! Nhìn cái tình hình này e là bà không chịu nổi đâu, lỡ như có xảy ra chuyện gì thì bà không thể gánh nổi trách nhiệm đâu."
"Cháu có điện thoại, dùng của cháu đi. Bà có nhớ số điện thoại của em trai cô ấy không?" Hạ Ninh nghe thấy vậy liền lấy điện thoại ra ngay, một bộ dạng rất nhiệt tình đưa cho bà cụ. Như thế không chỉ có cơ hội gặp mặt Châu Nguyên Vũ một cách tự nhiên mà còn có thể lấy được số điện thoại của anh ta, đúng là một cơ hội quá lý tưởng mà.
Bà cụ đưa tay nhận lấy điện thoại rồi nghiêm túc bắt đầu bấm số, sau đó bà ấy còn không quên gật đầu với Hạ Ninh: "Nhớ chứ, bà chỉ sợ cô ấy xảy ra chuyện thôi. Số điện thoại của em trai cô ấy bà đã cố tình học thuộc rồi!"
Nghe bà cụ nói vậy, Hạ Ninh cũng không nói gì thêm nữa, cô kiên nhẫn đứng chờ bà lão liên lạc với Châu Nguyên Vũ, đồng thời cũng âm thầm quan sát kỹ Châu Tú Lệ. Cô đợi Châu Tú Lệ khóc gần xong thì mới cúi người xuống, rồi lấy ra một tờ khăn giấy nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô ấy. Châu Tú Lệ nhìn Hạ Ninh bằng đôi mắt đẫm lệ, Hạ Ninh mỉm cười với cô ấy, nhưng cô ấy không có phản ứng gì, mà chuyển ánh mắt từ Hạ Ninh sang Thang Lực phía sau. Cô nhìn Thang Lực rồi lại nhìn Hạ Ninh, ánh mắt cứ không ngừng đảo qua đảo lại giữa hai người.
"Hai người là một gia đình à?" Cô ấy đột nhiên hỏi, sau đó hai mắt lại đỏ lên, nước mắt nhanh chóng dâng lên khóe mắt và sắp sửa tuôn ra.
"Ồ, không phải." Hạ Ninh bỗng nhiên ngẩn ra, cô không ngờ Châu Tú Lệ lại hỏi như vậy, nhưng trong tình huống này, nếu nói rằng cô và Thang Lực là đồng nghiệp thì rõ ràng không ổn, vì vậy cô liền tùy tiện đáp: "Anh ấy là anh trai tôi." (App T-Y-T)
"Cô cũng bị người ta bỏ rơi à?" Nghe Hạ Ninh nói cô và Thang Lực là anh em, Châu Tú Lệ lại bất ngờ hỏi thêm một câu. Thấy Hạ Ninh không có phản ứng, cô ấy cũng không để ý, giống như là đang tự nói với chính mình: "Khi lão Phạm vừa bỏ tôi, em trai tôi, Tiểu Vũ, cũng suốt ngày đi theo tôi khắp mọi nơi..."
Xem ra Châu Tú Lệ thực sự bị Phạm Chí làm tổn thương nặng nề. Chỉ cần nhìn thấy một đôi nam nữ ở bên nhau thì cô ấy sẽ tự nhiên liên tưởng đến tình trạng của mình. Cách suy nghĩ như vậy rõ ràng là không bình thường. Ảnh hưởng của Phạm Chí đối với Châu Tú Lệ càng sâu thì sẽ cho thấy tình cảm của cô ấy đối với Phạm Chí càng lớn. Mà thường thì, càng yêu sâu đậm thì sẽ càng dễ sinh hận. Chỉ có điều không biết Châu Tú Lệ có đủ tính tấn công hay không.
"Cô... vẫn muốn anh ta quay lại à?" Hạ Ninh do dự một chút, rồi quyết định mạo hiểm, sau đó cô liền chủ động nhắc đến Phạm Chí. Mặc dù không nói thẳng tên, nhưng Hạ Ninh tin rằng với tình trạng tinh thần hiện tại của Châu Tú Lệ, cô ấy chắc chắn sẽ ngay lập tức hiểu ra người mà Hạ Ninh đang nói đến là ai. Hạ Ninh rất tò mò về câu trả lời hoặc phản ứng của Châu Tú Lệ. Có lẽ cô ấy sẽ khá bình tĩnh, hoặc cũng có thể phản ứng rất dữ dội, đến mức mà cả nhóm bọn họ cũng không thể kiểm soát nổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play