Hai người lúc nãy đều chưa ăn no, dù không quá đói nhưng cũng không hẳn là ăn uống thoải mái. Giờ nhìn tô mì bò nóng hổi thơm phức trước mặt, Hạ Ninh cảm thấy như thể mình chưa từng ăn gì, cái bụng như rỗng tuếch. Cuối cùng sau khi ăn xong một tô mì, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.
"Khoan bàn đến chuyện ngon hay không, trước hết phải cảm ơn đồng chí Đổng Vĩ Bân đã giúp chúng ta mở mang tầm mắt, cũng coi như là một trải nghiệm không mấy thành công với món ăn Tây. Bây giờ, chúng ta cùng chúc đồng chí Đổng Vĩ Bân quẹt thẻ vui vẻ nhé!" Hạ Ninh ăn gần xong, tâm trạng cô lúc này đang cực kỳ sảng khoái, bèn giơ bát canh mì của mình lên như thể đó là một ly rượu, rồi ra hiệu với Thang Lực. "Chỉ tiếc là không biết anh ta bị chém bao nhiêu tiền nữa."
"Riêng món mì Ý của anh ta đã là một nghìn tám trăm sáu mươi lăm tệ rồi." Thang Lực trả lời chắc nịch, đồng thời cũng nâng bát canh mì của mình lên, chạm nhẹ vào bát của Hạ Ninh như thể đang cụng ly.
Hạ Ninh không nhịn được liền bật cười thành tiếng. Tay cô run lên, khiến nước dùng trong bát tràn ra và bắn lên tay của Thang Lực, làm ướt cả ống tay áo. Cô vội vừa nhịn cười vừa đặt bát xuống, rút khăn giấy từ hộp bên cạnh ra, nắm lấy tay Thang Lực rồi nhanh chóng lau sạch nước mì dính trên mu bàn tay, cổ tay và ống tay áo của anh.
“Không ngờ anh lại là người như vậy, bề ngoài thì trông hiền lành thật thà, nhưng thực ra lại có nhiều chiêu trò đến thế, ngay cả mấy chuyện thế này cũng nhớ rõ ràng như vậy!” Hạ Ninh cười trêu anh.
Khó trách vừa rồi khi gọi món, Đổng Vĩ Bân vội vã nói chỉ muốn một phần mì Ý chứ không lấy combo. Nếu anh ta thực sự bị buộc phải chọn combo thì giá bữa ăn này chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc nữa.
Thang Lực bị cô nắm tay, biểu cảm trên khuôn mặt anh có chút không tự nhiên. Anh chỉ mỉm cười mà không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT