"Vậy rốt cuộc anh đã chọn lúc nào và ở đâu để ra tay với Chúc Phán Hương?" Thang Lực hỏi.
"Cô ta vốn dĩ đã xin nghỉ phép vài ngày định hẹn hò với mối tình đầu. Nhưng đến phút cuối, mối tình đầu lại cho cô ta leo cây. Không còn chỗ nào để đi, cô ta chỉ có thể giả bệnh ở nhà. Bệnh viện tưởng cô ta thực sự nghỉ phép. Ban đầu, cô ta đã rời nhà sau khi kiếm cớ cãi nhau với tôi, nhưng sau khi bị leo cây thì lại ê chề vác mặt quay về. Tôi nghe nói hình như cha vợ của mối tình đầu của cô ta đã nghi ngờ điều gì đó, cho nên hắn ta mới không dám ra ngoài gặp cô ta. Tôi thấy đây là cơ hội tốt nhất, vì thế nên đã siết cổ cô ta ngay tại nhà.
Trước khi ra tay, tôi đã nghiên cứu qua rất nhiều tài liệu. Tôi biết rằng sau khi chết thì thi thể sẽ cứng lại, cảnh sát các người sẽ dựa vào mức độ cứng của thi thể để xác định thời gian tử vong, vì vậy tôi đã mua sẵn một loạt máy sưởi điện trên mạng. Sau khi siết cổ cô ta, tôi liền bật máy sưởi quanh thi thể để làm nóng căn phòng, biến cả căn phòng như thể đang chìm đắm trong thời tiết giữa mùa hè. Nhờ đó mà thi thể cô ta nhanh chóng mềm ra, sau đó tôi thực hiện theo kế hoạch là phân xác cô ta, chỉ lấy những phần cần thiết rồi khâu lại như dự tính.
Những thứ như búp bê, quần áo giao hàng, hộp giữ nhiệt, tôi đều mua chúng ở trên mạng. Xe máy điện thì tôi mượn, còn xe ba bánh thì thuê. Tôi nghĩ bây giờ ngoài đường nhiều nhất là nhân viên giao hàng và chuyển phát nhanh, cho nên rất dễ để trà trộn vào, chắc là sẽ không có ai để ý. Không ngờ các người lại chú ý. Có lẽ ông trời đã sắp đặt cho tôi phải sa lưới các người rồi."
"À, tôi còn giết thêm một con gà, trộn chút axit citric vào máu gà để tạo hiệu ứng hiện trường tốt hơn." Anh ta đột nhiên nhớ ra nên liền vội vàng bổ sung. "Trước khi ra tay, tôi đã lén cho Chúc Phán Hương uống warfarin trong một thời gian dài. Các người đã lấy được hồ sơ bệnh án của cha tôi, nên chắc chắn là đã biết ông ấy từng dùng loại thuốc này. Ngày đó, tôi nghe theo lời dặn của bác sĩ nên rất quen thuộc với tác dụng và phản ứng phụ của loại thuốc này. Trong kế hoạch lần này, tôi đã tận dụng điều đó. Tôi nghĩ rằng nếu cô ta bị rối loạn đông máu, một là các người sẽ khó xác định chính xác thời gian tử vong, hai là có thể khiến hiện trường trông đáng sợ hơn, làm các người tưởng kẻ giết người là một kẻ biến thái. Nhưng máu lại không chảy ra nhiều như tôi mong đợi, nên tôi đành phải giết một con gà để bù vào. Gà thì không uống warfarin, cho nên tôi còn phải trộn thêm một ít axit citric!"
"Tại sao anh lại in và phát những tờ rơi đó, và còn cố tình tạo ra hiện trường đáng sợ như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì để hướng vụ án theo hướng giết người biến thái sao?" Hạ Ninh không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy.
"Đúng là tôi đã nghĩ như vậy." Mã Kinh Vĩ thản nhiên gật đầu. "Lần trước khi ra tay với Hác Thông, tôi đã thử ngụy trang thành một vụ tai nạn một lần rồi. Lần này, nếu vợ tôi lại xảy ra tai nạn thì cảnh sát các người chắc chắn sẽ nghi ngờ tôi. Vì vậy, nếu không thể sử dụng cách tự nhiên nhất để không gây nghi ngờ, thì tốt nhất là chọn cách cực đoan nhất, khiến mọi người liên tưởng đến một kẻ giết người biến thái, như vậy sẽ khó liên kết cái chết của Chúc Phán Hương với vụ của Hác Thông, nhưng tôi thật sự không hiểu tại sao các người không coi vụ này là một vụ giết người biến thái rồi điều tra theo hướng đó? Chẳng lẽ các người chưa từng có suy nghĩ Chúc Phán Hương có thể đã bị kẻ biến thái nào đó nhắm đến rồi ra tay giết hại sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play