"Đây là do chính các người đoán ra, hay là Hác Thông từng có ám chỉ gì đó?" Thang Lực sau khi nghe mẹ của Hác Duệ nói xong thì liền cảm thấy bà ấy không nói được điều gì thực chất cả. Nói tới nói lui vẫn chỉ là những bất mãn đối với Mã Kinh Vĩ, mà những bất mãn này dường như đều xuất phát từ góc độ chủ quan của bà ấy.
"Con gái của tôi, tôi là người hiểu nó nhất. Có những lời không cần nó nói ra trực tiếp nhưng tôi vẫn có thể hiểu." Mẹ của Hác Duệ trông cũng là một người khá cố chấp. Đối mặt với nghi vấn của Thang Lực, bà ấy bày ra thái độ có hơi không vui, và cũng rất kiên định với quan điểm của mình, gần như không cho phép đối phương nghi ngờ: "Lúc đầu Thông Thông quá đơn thuần, nghĩ rằng người ta đối tốt với nó một chút, chăm sóc nó nhiều hơn trong cuộc sống, đó chính là điều nó mong muốn nhất trong đời. Thêm vào đó là tâm lý giận dỗi chúng tôi, không muốn để chúng tôi sắp xếp cuộc đời của nó, nên nó càng kiên định với lựa chọn của mình. Kết quả là khi thật sự ở bên nhau, tiếp xúc với cơm áo gạo tiền, bắt đầu lao vào cuộc sống thực tế, đến lúc này nó mới cảm thấy choáng váng. Đến lúc đó nó mới phát hiện Mã Kinh Vĩ chẳng là gì cả. Là một người đàn ông, anh ta chẳng thể gánh vác điều gì cho gia đình, hoàn toàn không có trách nhiệm, hễ có chuyện là chỉ biết trông chờ vào người khác. Từ lúc theo Thông Thông về đây định cư, anh ta đã như vậy rồi, viện cớ là vì chiều ý Thông Thông, để con bé có thể ở gần nhà mẹ đẻ. Nhưng đến khi về đây, anh ta chỉ chờ chúng tôi sắp xếp công việc cho mình."
"Chuyện công việc của Mã Kinh Vĩ chẳng phải là do người mà mấy người nhờ vả bất ngờ chuyển công tác hay là vì có lý do nào khác nên mới không sắp xếp được sao?" Hạ Ninh thầm nghĩ giữa chừng vẫn còn có tình tiết gì đó mà bọn họ chưa biết.
Cha của Hác Duệ nghe thấy thế thì liền lắc đầu: "Thật ra không phải như vậy. Đó chỉ là cái cớ để chúng tôi qua loa với Thông Thông và Mã Kinh Vĩ mà thôi. Chúng tôi vốn không muốn làm chuyện đó cho anh ta. Lúc đó, Thông Thông cứ như bị anh ta bỏ bùa mê thuốc lú vậy, cứ nhất quyết phải ở bên anh ta, còn Mã Kinh Vĩ thì cứ nghĩ rằng mình đã nắm chắc Thông Thông nên có thể tự nhiên sai khiến gia đình chúng tôi, lợi dụng tài nguyên của chúng tôi. Khi ấy, chúng tôi cũng rất tức giận, nghĩ rằng dù thế nào đi nữa cũng phải làm cho Thông Thông tỉnh ngộ, nhìn xem rốt cuộc vì sao nó lại mê muội như vậy, vì một gã đàn ông chẳng ra gì mà gây gổ với cha mẹ lúc nào cũng lo lắng cho nó. Vì vậy, chúng tôi cứ viện cớ trì hoãn, vốn nghĩ rằng khi Mã Kinh Vĩ không tìm được công việc tốt, Thông Thông sẽ chán ghét anh ta rồi chia tay. Không ngờ đứa con gái ngốc nghếch của chúng tôi vì quá tức giận vì chúng tôi cứ nói mãi chuyện này, nên sau đó liền lấy sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn với anh ta luôn."
"Chuyện này không cần phải nói thêm, chắc chắn là do Mã Kinh Vĩ xúi giục. Thông Thông từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn, các người nghĩ nó có thể tự nghĩ ra cách làm bất hiếu như vậy sao?" Sau bao nhiêu năm khi nhắc lại chuyện này thái độ của mẹ Hác Duệ vẫn còn rất căm phẫn: "Mã Kinh Vĩ cho rằng chỉ cần kết hôn với Thông Thông thì chúng tôi sẽ không thể làm gì anh ta được nữa. Sao chúng tôi có thể để anh ta như ý được chứ? Vì vậy, chuyện công việc càng không thể sắp xếp cho anh ta. Tôi còn muốn xem xem đôi vợ chồng nghèo khó sẽ sinh ra trăm thứ khổ, sống với một kẻ vô dụng như vậy, Thông Thông có thể mê muội đến bao lâu. Quả nhiên, sau khi mới kết hôn được mấy năm, không có chúng tôi giúp đỡ, công việc của Mã Kinh Vĩ cứ trì trệ chẳng đâu vào đâu. Đã vậy, năng lực của anh ta chỉ ở mức thường thường, nhưng lòng tự trọng thì lại rất cao. Trường học đó cũng chẳng phải trường trọng điểm gì, nhưng nếu anh ta chịu khó làm việc thì cũng không đến nỗi nào. Thế mà anh ta cứ uể oải, chẳng đặt tâm tư vào việc chính, cũng chẳng nghĩ đến việc dựa vào nỗ lực của mình để thay đổi tình hình mà chỉ muốn dựa vào người khác để một bước lên mây."
"Mã Kinh Vĩ và Hác Thông vì chuyện này mà xảy ra mâu thuẫn sao?" Hạ Ninh hỏi.
"Không hề. Dù chúng tôi không giúp anh ta, thì việc anh ta tìm được Thông Thông cũng đã là phúc phận tổ tiên tích đức rồi. Hác Thông làm việc gì cũng giỏi hơn anh ta, anh ta nào có tư cách nổi nóng với Thông Thông nhà chúng tôi chứ?" Mẹ của Hác Duệ nói: "Chỉ là lâu dần, Thông Thông cũng không thể chịu nổi nữa. Tuy là con gái, nhưng con bé lại rất chăm chỉ và có chí tiến thủ, nhưng người chồng của con bé lại chẳng phải loại người tài năng gì, mọi thứ trong nhà đều phải dựa vào nó gánh vác. Một ngày hai ngày thì không sao, có thể nói là vì tình yêu, nhưng về lâu dài, ai cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi thôi. Đặc biệt khi lớn tuổi hơn một chút, bạn bè xung quanh đều đã ổn định, người này có chồng giỏi giang, người kia có tương lai sáng lạn, chỉ có nó, ngoài việc tan làm về nhà giặt giũ nấu ăn thì chồng mình lại chẳng làm được gì khác. Theo thời gian trôi qua, Thông Thông cũng dần cảm thấy mất mặt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT