“Anh thấy tình cảm giữa Trương Kiến và vợ anh ta như thế nào?” Sau khi điều tra một vòng, Hạ Ninh chợt quay sang hỏi Thang Lực.
Thang Lực liền lắc đầu: “Hòa bình, nhưng không có cảm xúc.”
Hạ Ninh nghe câu trả lời của anh thì khẽ bật cười: “Nhận xét của anh khá ngắn gọn, nhưng lại rất chính xác!”
Thang Lực nhận ra Hạ Ninh đang cố tình bắt chước cách nói của mình nên cũng cười theo. Khi đến ngã rẽ phía trước, anh cho xe rẽ vào đường chính chuẩn bị đến bệnh viện nơi Chúc Phán Hương từng làm việc để kiểm tra hồ sơ nhập viện của Trương Kiến, bao gồm thời gian, khoa điều trị, và các thông tin liên quan khác.
“À đúng rồi.” Lúc này trời cũng đã sắp tối, ánh sáng cũng đã dần nhạt đi, dường như một ngày cũng sắp kết thúc cùng với ánh hoàng hôn. Hạ Ninh chợt nhớ ra một chuyện khác: "Từ nhà Quan Tâm, tức là quê anh, đi đến thành phố A này, nếu đi xe thì mất bao lâu vậy?”
“Cũng không lâu lắm, nếu đi xe khách thì chỉ mất khoảng hai ba tiếng.” Thang Lực nhiệt tình trả lời, đồng thời cũng hơi tò mò quay sang nhìn Hạ Ninh, dường như anh đang không hiểu tại sao cô lại hỏi một câu như vậy.
“Hai ba tiếng à...” Hạ Ninh nhìn Thang Lực với vẻ đồng cảm: "Vậy anh chuẩn bị tinh thần đi nhé, ngày mai có khả năng sẽ có người đến gây sự với anh đấy! Đừng nói là tôi không nhắc anh trước đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT