Đây là một câu chuyện cũ từ hơn mười năm trước, vào thời điểm đó do còn thiếu chứng cứ nên không được xác định là một vụ tai nạn giao thông, và cũng không có nhân chứng hay vật chứng, cho nên cuối cùng cũng chỉ có thể kết thúc một cách mơ hồ. Chỉ có danh tính của người tử nạn được xác nhận, và cảnh sát cũng đã nhanh chóng liên lạc với gia đình nạn nhân để lo liệu hậu sự. Dù quá trình trục vớt chiếc xe gây ấn tượng sâu sắc, nhưng ấn tượng đó không liên quan trực tiếp đến tầm quan trọng của vụ việc. Sau ngần ấy năm trôi qua, các chi tiết cụ thể của vụ việc cũng dần bị quên lãng, việc tra cứu hồ sơ nếu cần vẫn sẽ có, nhưng vì đã qua hơn mười năm cho nên không thể ngay lập tức điều tra ra được.
May mắn thay, trước khi gặp cảnh sát Cao, Thang Lực đã thông qua người ở sở cảnh sát huyện nhờ hỗ trợ tìm lại hồ sơ liên quan đến vụ việc năm xưa. Dù không thể lấy thêm thông tin cụ thể từ cảnh sát Cao, nhưng bọn họ vẫn có thể chờ phản hồi từ sở cảnh sát huyện, cũng không đến mức là ra về tay trắng.
Sau khi trò chuyện xong, Thang Lực và Hạ Ninh định chào tạm biệt cảnh sát Cao rồi rời đi. Cảnh sát Cao nhất quyết tiễn bọn họ ra tận cổng khu dân cư, hai người từ chối mãi không được, nên cũng đành đồng ý. Ba người vừa đi vừa nói chuyện, khi vừa đi được nửa đường thì cảnh sát Cao bất ngờ dừng lại, rồi liền vỗ mạnh vào đùi mình.
“Ôi trời! Đầu óc tôi đúng là giả cả rồi mà! Suýt chút nữa thì tôi đã quên mất một chuyện rất quan trọng!” Ông ấy nói với Hạ Ninh và Thang Lực: “Vụ tai nạn năm đó không chỉ có hai vợ chồng gặp nạn.”
“Chẳng lẽ trên xe còn có người khác sao?” Thang Lực lập tức cảm thấy ngạc nhiên, anh cũng không ngờ còn có thêm tình tiết này.
Cảnh sát Cao lắc đầu: “Trên xe ngoài hai vợ chồng đã tử nạn thì cũng không còn ai. Vì vậy chúng tôi liền nghĩ chỉ có hai người đó, và không có ai có thể thoát ra được từ trong xe. Nhưng sau khi xác nhận danh tính thì chúng tôi lại được biết cặp vợ chồng đó còn có một đứa con. Ở quê nhà, không ai biết đứa trẻ này đã đi đâu, và cũng không nghe nói rằng bọn họ gửi con cho ai chăm sóc. Theo phỏng đoán, có lẽ đứa trẻ đã cùng cha mẹ ra ngoài, và dự định cùng đi tham dự đám cưới của người chú. Vì vậy, sau đó chúng tôi đã tổ chức thêm lực lượng tìm kiếm dọc theo dòng sông về phía hạ lưu, nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của đứa trẻ đó. Khi đó, chúng tôi suy đoán rằng đứa trẻ có thể đã bị dòng nước cuốn đi, và cũng không biết đã trôi dạt đến đoạn nào. Cho đến tận sau này cũng không có ai liên lạc với chúng tôi về bất kỳ thông tin nào liên quan đến vụ án này. Mới nháy mắt mà đã mười một, mười hai năm trôi qua, tôi gần như là đã quên mất vụ việc này."
“Lúc đó đứa con của hai người tử nạn bao nhiêu tuổi? Là trai hay gái? Ông có nhớ không?” Sau khi Hạ Ninh nghe thấy chi tiết này thì lập tức cảm thấy có thể đây là một thông tin quan trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play