Sau khi nghe xong những gì Hạ Ninh nói, Thang Lực cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình: “Tôi đồng ý với cô.”
“Vậy anh muốn nói với tôi điều gì?” Sau khi hoàn thành suy nghĩ của mình, Hạ Ninh lại quay sang hỏi Thang Lực.
“Thì cũng giống như cô thôi.” Thang Lực chợt bật cười. Những gì Hạ Ninh nói trùng khớp với những gì anh vừa nghĩ, cơ bản là những điều mà anh đang muốn nói thì Hạ Ninh đã nói gần hết rồi: “Vẫn còn một việc nữa. Nếu tìm được chủ xe sau này, hoặc là tiệm sửa chữa xe trước kia, thì có lẽ chúng ta sẽ biết được mức độ hư hỏng của xe, từ đó sẽ có thể đánh giá xem tai nạn năm đó có ảnh hưởng đến khả năng di chuyển của xe hay không, và liệu nó có ảnh hưởng đến tốc độ của xe hay không.”
Khi Hạ Ninh vừa nghe đến đây thì lập tức hiểu được ý của Thang Lực: “Vậy nếu chúng ta có thể rút ra được những kết luận này, thì chúng ta có thể dựa vào thời gian mà Trang Văn Bân về nhà, cũng như những tuyến đường chính vào và ra khỏi thành phố để ước tính nơi mà ông ta có thể gặp tai nạn, rồi đến đó hỏi thăm mọi người, có phải vậy không?”
“Đúng vậy, tôi chính là có ý đó.” Thang Lực liền gật đầu. Hạ Ninh và anh làm việc ăn ý như vậy, có thể giúp bọn họ tiết kiệm được rất nhiều thời gian giải thích, điều này đối với Thang Lực mà nói thực sự là một điều đáng vui mừng.
Hai người lái xe đi, và chuẩn bị làm theo kế hoạch đã bàn, trên đường đi, Hạ Ninh đột nhiên nhớ lại cuộc trò chuyện vội vàng và không trọng tâm mà cô và Hứa Trí Minh đã có vào sáng hôm đó.
“Hứa Trí Minh cũng từng nhắc đến việc Trang Văn Bân có một người tình làm ở ngân hàng, anh ta chỉ biết đối phương làm việc ở ngân hàng, nhưng không rõ cụ thể là ai, bây giờ nghĩ lại, người mà anh ta nói đến chắc hẳn là Điêu Niệm Hoa.” Cuối cùng Hạ Ninh cũng đã nhớ ra điều gì đó mà cô luôn có cảm giác quen thuộc nhưng không thể nhớ ra, đó chính là Hứa Trí Minh đã từng nhắc đến Điêu Niệm Hoa, nhưng khi đó anh ta không nói tên của Điêu Niệm Hoa, và toàn bộ câu chuyện lại không có điểm nhấn gì, thời gian lâu dần khiến nó gần như bị lãng quên: “Chẳng phải anh ta đã nói là anh ta đã kể chuyện này cho Hứa Tĩnh nghe, nhưng Hứa Tĩnh vẫn luôn kiên quyết bảo vệ Trang Văn Bân sao, bà ta không cho anh ta làm ầm ĩ, vậy nên anh ta đành phải cắn răng bỏ qua. Sau đó không lâu, Trang Văn Bân lại gặp tai nạn, Hứa Tĩnh đã nói với Hứa Trí Minh rằng đó chính là quả báo của Trang Văn Bân, và sau sự việc đó, chắc chắn ông ta sẽ rút ra được bài học. Nhưng Hứa Tĩnh hình như thực sự không có ấn tượng gì về Điêu Niệm Hoa, không giống như với Lý Chỉ Huệ, người mà bà ta căm ghét đến nghiến răng. Anh nói xem, có phải Hứa Tĩnh đang nói dối chúng ta, hay là do lúc đó bà ta chỉ đang qua loa với Hứa Trí Minh? Ngay sau khi Hứa Trí Minh kể chuyện này với Hứa Tĩnh, thì không lâu sau, Trang Văn Bân gặp tai nạn xe khi ra ngoài cùng Điêu Niệm Hoa. Anh nghĩ đây chỉ là trùng hợp, hay thực chất là một kế hoạch trả thù đã được sắp đặt từ trước?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT