Bạn bè của Chu Gia Dã đã đi hết, chỉ còn anh ở lại sân bóng không ngừng dạy tôi chơi bóng rổ.
Tôi liên tục ném hụt, anh thì không ngừng cười rồi nhặt bóng về cho tôi, vừa tỏ vẻ không có cách nào trị tôi vừa kiên nhẫn hướng dẫn. Anh ôm bóng quay lại, cười hỏi: “Em cố ý đúng không, em vừa ném đi đâu vậy?”
“Không, em không biết thật mà.”
“Em ngốc như thế thì anh phải dạy thế nào đây?”
“Tự anh nghĩ cách đi, dù sao hôm nay em cũng phải ném vào một quả.”
Xương lông mày Chu Gia Dã khẽ nâng lên, anh bó tay với sự bất chấp đạo lý của tôi, cúi đầu cười một tiếng: “Được, để em ném vào một quả.”
Anh đi đến đằng sau tôi, nắm tay đang cầm bóng của tôi: “Đứng vững, vừa rồi anh dạy em thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT