Ngay sau đó, tiếng xì xào luôn vang vọng trong tai tôi bỗng biến mất.
Lưu Thần Nghệ và bạn bè của cô ta không còn chỉ trỏ mỗi khi tôi đi qua nữa, cũng không cười để tôi nghe thấy, đồng thời những bạn lớp khác mà tôi không quen cũng không còn tới cửa sau của lớp tôi hóng hớt nữa.
Bọn họ phớt lờ tôi, coi như tôi không còn tồn tại trong lớp. Không bàn tán về tôi nhưng cũng chẳng quan tâm đến tôi, cán sự môn thân thiết với họ nên không thèm thông báo cho tôi bất kỳ thông tin liên quan nào.
Có lần trường có hoạt động, yêu cầu tất cả học sinh phải đi giày da đen vào ngày hôm đó.
Lúc ấy tôi đang truyền nước ở phòng y tế, khi về lớp thì mọi chuyện đã được thông báo, vì không ai thuật lại cho tôi nên tôi không biết chuyện này. Tuy nhiên, có lẽ là lớp trưởng nhận ra tình hình tế nhị của tôi với lớp, có chuyện gì cũng báo riêng cho tôi, thế nên coi như tôi yên bình vượt qua nửa học kỳ.
Song cũng chỉ dừng ở đó thôi.
Vì sau kỳ nghỉ hè, tôi không về đây nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT