Ngoài cửa xe cộ tấp nập, trong xe lại yên tĩnh không một tiếng động. 
Hôm nay Hạ Lâm Thanh tự mình lái xe, Tô Cẩm ngồi ở ghế phụ, thỉnh thoảng ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nhưng đa phần là nhìn người bên cạnh thông qua kính chiếu hậu. 
Hạ Lâm Thanh có thói quen mặc áo sơ mi trắng, mỗi lần gặp đều trịnh trọng như vừa họp xong. Lần này có lẽ vì cuối tuần, anh mặc đơn giản hơn, áo sơ mi sọc màu xanh đậm, quần áo được là phẳng không một vết nhăn, nút áo cài đến tận viên trên cùng. 
Người đàn ông nhìn về phía trước, gò má trắng nõn tinh xảo, đường cong hoàn mỹ.
Đôi môi mỏng của anh hơi mím, khuôn mặt tuấn tú không nhìn ra bao nhiêu cảm xúc, tròng mắt đen hờ hững, lãnh đạm như mặt hồ phủ lớp sương mỏng. 
Tô Cẩm lặng lẽ liếc anh một cái, rồi lại liếc thêm một cái, cứ vậy nửa che nửa giấu nhìn rất nhiều lần, dường như anh vẫn không hề hay biết. 
Không cần đoán cô cũng biết, Hạ Lâm Thanh giận rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play