Lương Âm Dạ hoàn toàn không nhận thức được lời mình nói đang ám chỉ hình thái của bản thân vào thời khắc này, thuận miệng đáp: “Ở nhà.”
Cô rốt cuộc cũng lựa ra được đồ ngủ mình muốn, đầu ngón tay rơi trên kệ áo, lấy nó xuống.
Nghe âm thanh vải vóc mơ hồ va chạm nhau ở bên kia, Văn Yến hiếm khi không lên tiếng.
Yên tĩnh một lát, mới hỏi: “Về lúc nào?”
“Vừa về tới.”
“Sao gọi cho anh? Nhớ anh?” Anh hướng dẫn cô đi từng bước một.
Chuyện trong tầm tay được xử lý kha khá, anh nhìn sơ một chút, cầm chìa khóa xe chuẩn bị đi về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT