Búi tóc của Triệu Vân Oanh rối tung, nàng ta ôm chặt cổ ngựa, sợ tái mặt. Vẻ vênh váo hung hăng dọa dẫm Triệu Quy Nhạn khi nãy đã hoàn toàn biến mất.
Triệu Quy Nhạn mỉm cười thấy Triệu Vân Oanh và ngựa của nàng ta đã khuất mắt mình, lúc này nàng mới ngừng cười.
Nàng vỗ về Giảo Giảo như muốn khen thưởng: “Giỏi lắm.”
Giảo Giảo cọ cọ vào tay nàng, ngoan ngoãn kêu một tiếng, rồi lại im lặng hiền lành đứng tại chỗ.
Chú ngựa dưới thân Triệu Quy Nhạn có huyết thống cao quý, nó luôn toát ra một cảm giác lấn áp tự nhiên với các giống ngựa lai khác. Triệu Quy Nhạn đã phát hiện điều này khi tập cưỡi ngựa trong cung, mỗi lần Triệu Quy Nhạn dắt Giảo Giảo về chuồng, những con khác trong chuồng luôn có phần sợ nó.
Triệu Vân Oanh không có tư cách dẫn theo ngựa của mình, nàng ta cũng không có ngựa của riêng mình, nên con ngựa nàng ta cưỡi hôm nay là giống ngựa lai được hoàng gia nuôi dưỡng. Cách sử dụng cũng tạp nham, có thể kéo xe và chở hàng hóa, hôm nay chúng được dành riêng cho những người có địa vị thấp.
Triệu Quy Nhạn vốn không muốn phản kích, nhưng Triệu Vân Oanh cứ âm thầm ngấp nghé Trình Cảnh Di khiến nàng khó chịu. Hơn nữa, nàng cũng nghĩ hiện tại mình đã là Hoàng hậu, sao phải bị Triệu Vân Oanh hết ngấm ngầm đến công khai mỉa mai khiêu khích như thế chứ? Nếu không giữ gìn tôn nghiêm của Hoàng hậu, lỡ nàng ta tưởng nàng là đất sét thật thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play