Tối nay mọi người tụ tập vốn để xem trò hay.
Hiện giờ không có trò hay, tất nhiên họ phải giải tán.
Hôm nay, trước biết bao nhiêu cặp mắt, Dương thị đã mất hết mặt mũi, khó khăn lắm mới duy trì được thể diện, bà ta vịn tay Dương ma ma vội vàng rời đi.
Lão phu nhân giữ một mình Triệu Quy Nhạn lại.
Bà dựa lưng vào chiếc gối sẫm màu hoạ tiết hình quả lựu, ôn tồn bảo: “Mấy năm qua phủ Quốc công bạc đãi con, may sao giờ đây con đã khổ tận cam lai (*). Con cũng đừng trách mẫu thân con, trước nay nàng luôn là người tranh đoạt hiếu thắng. Khi ấy phụ thân con lạnh nhạt với nàng vì mẹ ruột con, nàng chịu nhiều buồn tủi nên hiện tại mới oán hận con. Nhưng bây giờ hai người đã là mẹ con, cùng chung vinh nhục, nàng sẽ thay đổi thái độ từ từ thôi.”
(*) Khổ tận cam lai có nghĩa là hết khổ đến sướng, thời kỳ gian khổ đã qua, giờ đã đến lúc hưởng sung sướng.
Triệu Quy Nhạn lẳng lặng lắng nghe, trông nàng dịu dàng nhu mì nhưng trong lòng không hề tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play