Triệu Thanh Loan nhớ tới cục bột nếp còn thơm mùi sữa kia nữa rồi.
Đón ngũ muội muội về phủ xong, phụ thân chẳng buồn quan tâm, có thể thấy, ông cũng không thương cô con gái này mấy.
Dạo này Dương thị cũng thoải mái hơn hẳn, cứ tưởng phu quân đối nghịch với bà ta để nuôi nữ tử bên ngoài, vậy chắc hẳn ông sẽ thích người đó lắm, yêu ai yêu cả đường đi, đương nhiên sẽ quan tâm đứa bé này. Nhưng nào ngờ, đã gần một tháng trôi qua, ngoại trừ ngày đầu tiên thì những lúc khác ông không hề nhắc đến bé.
Trái lại, khi rảnh rỗi Triệu Thanh Loan thường nhớ tới bé, cũng nhớ mãi nụ cười ngây thơ ấy.
“Tiểu ngũ sao rồi?” Dương thị hỏi.
Triệu Thanh Loan dừng bút trong tay, dỏng tai lên lắng nghe.
Phụ thân bỏ bê tiểu ngũ, Dương thị thầm vui vẻ, nhưng vẫn phải giả vờ giả vịt, tỏ vẻ mình là một người mẹ cả làm tròn trách nhiệm. Cứ cách ba ngày, bà ta sẽ bảo bà vú đến nhà chính để hỏi thăm tình hình gần đây của tiểu ngũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT