“Dầu hào hết rồi, nó xuống tầng mua rồi.”
Trần Quất Bạch gật đầu, bước vào bếp. “Bố, hôm nay chúng ta làm món gì vậy?”
“Bỏ lò tôm, đậu que xào khô, thêm một món nữa với canh. Canh bố đã nấu rồi, sau này sẽ dạy con cách nấu. Giờ con làm tôm trước đi.” Tống Cao Dật như muốn truyền đạt hết kinh nghiệm cả đời, cầm một con tôm, chỉ bảo cẩn thận: “Như thế này, đầu tiên cắt bỏ đầu tôm, nhưng đừng vứt đi, lát nữa còn dùng, sau đó rút chỉ đen ra, bóc vỏ tôm nữa.”
“Duy Duy thích ăn tôm nhưng không thích bóc vỏ. Nếu con không bóc, đem xào lên thì nó không đụng tới. Nhưng nếu bóc vỏ rồi, nó có thể ăn hết cả đĩa. Sau này làm tôm, nhớ bóc vỏ trước.”
“Vâng.” Anh như nhớ ra điều gì, hỏi tiếp: “Cô ấy có phải không thích ăn cá không ạ?”
“Không, Duy Duy thích ăn cá, không kén chọn, nhưng sợ xương. Hồi nhỏ bị hóc xương cá nên thành bóng ma tâm lý. Nhưng cá thì phải ăn, nên lúc nhỏ, nấu cá cho nó ăn bố đều chọn loại không có xương, hoặc nếu có cũng phải gỡ hết mới cho nó ăn.”
Trần Quất Bạch nghiêng đầu nhìn, vừa bóc tôm vừa nghe người đàn ông đang kể chuyện với ánh mắt yêu thương, hoàn toàn không có chút than phiền nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT