“Không cần đến bệnh viện…”
Giọng nói của Tống Duy càng lúc càng nhỏ, nhỏ đến mức gần như không nghe thấy gì.
Cô không rõ cuộc gọi kết thúc lúc nào, cũng chẳng buồn để ý, thân thể lại co quắp thành một khối.
Theo kinh nghiệm dày dặn, cô biết rằng qua đêm nay mọi thứ sẽ ổn hơn. Nếu cô ngủ thêm một lát, chắc sẽ chịu đựng được.
Đau bụng dưới từng cơn, lúc đau lúc dịu. Trong cơn mơ màng, cô thiếp đi.
Tầm hơn 9 giờ tối, tiếng chuông cửa vang lên không ngừng, dồn dập và dai dẳng.
Tống Duy quên mất nhà dùng khóa mật mã, nghĩ rằng Tống Cao Dật đi làm về mà quên mang chìa khóa, cô lết thân thể mỏi mệt ra mở cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT