Trên màn hình điện thoại lại hiện lên một tin nhắn:
Trần Quất Bạch: [Chúc ngủ ngon.]
Tống Duy nhìn dòng “chúc ngủ ngon” ấy, ký ức về những chuyện xảy ra hôm nay lần lượt hiện lên trong đầu.
Dì út và Dương Nghênh Thu đều hỏi cô có thích anh không. Cô không biết trả lời thế nào, nhưng chắc chắn là không ghét anh. Họ hòa hợp khi ở bên nhau, dù không nói nhiều, nhưng cảm giác thoải mái khi im lặng cũng không dễ dàng gì.
Thích ư? Cô chưa từng thích ai, nên không rõ cảm giác đó ra sao. Nhưng từ tận đáy lòng, cô công nhận và ngưỡng mộ năng lực cũng như chí hướng của anh. Nếu bắt buộc phải nói, cô nghĩ rằng hình ảnh anh đứng trên sân khấu phát biểu tại buổi tổng kết cuối năm, ánh sáng tỏa ra từ anh còn lấn át cả vẻ ngoài và chiều cao của anh. Nhưng liệu đó có phải là thích không?
Còn về ý nghĩ của anh thì cô không rõ. Nhưng dù là thích hay cũng chỉ như cô, bị gia đình ép buộc đi xem mắt, qua vài lần gặp mặt, anh chưa từng tỏ ra chán ghét. Thậm chí, hôm nay anh còn đặc biệt đến nhà cô, thái độ rõ ràng hơn rất nhiều.
Tống Duy nghĩ suốt mười phút, cuối cùng quyết định gọi cho anh.
Dù sao, cô cũng nên cho anh một lời giải thích.
Đầu dây bên kia gần như bắt máy ngay lập tức:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT