“Bà ấy thích vẽ tranh.”

“Wow.” Đôi mắt Tống Duy ánh lên vẻ ngạc nhiên thích thú:

“Nhà em chẳng ai có chút tế bào nghệ thuật nào. Vậy sau này con của chúng ta liệu có thích vẽ tranh không nhỉ? Có thể nó sẽ trở thành một họa sĩ nhỏ?”

Trần Quất Bạch khẽ mím môi, không lên tiếng. Anh vùi mặt vào lòng cô, không để cô thấy khóe mắt mình đang đỏ lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play