Từ tiết học thứ ba trở đi, Trần Tư Dã nằm úp mặt lên bàn không dậy.
Hình ảnh của anh khác một trời một vực so với những người khác đang chăm chú nghe giảng, chẳng có vẻ gì giống một học sinh lớp 12.
Còn thầy Chu trên bục giảng đối xử với anh rất khoan dung, nếu có ai ngủ gật trong lớp mà vẫn có thể đứng đầu khối, đừng nói là đứng đầu, chỉ cần là top 10 của khối, thầy liền không quản.
"Anh Dã, điện thoại của cậu vẫn luôn rung." Uông Minh Kiệt vỗ nhẹ vào tay anh, gọi anh tỉnh dậy. Trần Tư Dã như không cảm nhận được, vẫn không nhúc nhích, phải một lúc lâu mới ngồi dậy. Lông mày anh nhíu chặt, vẻ buồn ngủ lộ rõ, mái tóc rối xòa trước trán và mắt.
Vẻ mặt anh khó chịu, rõ ràng là chưa ngủ đủ, lại còn có tính khí khi thức dậy, Uông Minh Kiệt tức khắc thức thời im lặng.
Chiếc điện thoại trong ngăn kéo rung lên, Trần Tư Dã nhận máy, không biết đối phương nói gì, chỉ ừ một tiếng rồi cúp máy.
Anh tựa người vào ghế, môi mím chặt, cố gắng xua đi cơn buồn ngủ chưa tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT