Ôn Tốc kéo chăn ngồi trên giường ngẩn người một lúc thì Trần Tư Dã quay lại với vài túi đồ.
Anh đã gọi điện cho một cửa hàng, đó là nơi mẹ anh thường xuyên đến, thỉnh thoảng anh cũng đến lấy đồ. May mắn là còn giữ số điện thoại, gửi hai bộ đồ cũng không phải là chuyện khó khăn.
Quần áo tối qua đã ướt hết, không thể mặc lại được nữa.
Nệm bị lõm xuống, anh ngồi ở cuối giường, vẻ mặt cùng cả người có chút lười biếng.
Mới nãy, Ôn Tốc đã phát hiện băng gạc trên vết thương của anh có vẻ đã ướt, không biết vết thương có bị rách không. Cô không thể không thừa nhận rằng cô hối hận vì đã làm bừa với anh tối qua.
"Anh giúp em thay đồ nhé?"
Ôn Tốc lắc đầu, mặt vẫn còn hơi đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT