Ôn Tốc cũng không biết chiều hôm đó khi đứng trên lan can của tòa nhà học Trần Tư Dã có nhìn thấy cô không.
Cô nhớ lại câu nói lần trước của mình: “Tôi nghĩ cậu ấy có thể đạt hạng nhất.” Bị anh nghe thấy, cô không khỏi thở dài, mặt đỏ bừng vì xấu hổ, có chút hối hận vì đã nóng vội.
Bình thường Ôn Tốc chắc chắn sẽ không làm những chuyện như vậy, nhưng khi liên quan đến anh, cô lại không thể bình tĩnh được nữa.
Thời gian của năm lớp 12 trôi qua rất nhanh và đầy áp lực. Ôn Tốc đã nghĩ rằng mình sẽ sống một cuộc sống phong phú và bận rộn như vậy cho hết năm học, và tình cảm của cô sẽ tiếp tục như thế.
Nhưng rồi vào thời điểm quan trọng, đã có hai sự việc xảy ra, suýt chút nữa phá vỡ tất cả sự bình yên của cô.
Ôn Tốc đi mua sữa từ tiệm tạp hóa về, lúc đi qua phòng giáo viên, gặp phải vài thầy cô, có vẻ như vừa họp xong.
Ôn Tốc buông ống hút trong miệng, gật đầu chào các thầy cô. Khi cô đi về lớp, vẫn có thể nghe thấy những tiếng trò chuyện của thầy cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT