Hùng hài tử trở nên ngoan ngoãn cũng rất đáng yêu 1
Một buổi chiều vô sự, Đường Thư Nghi có được nửa ngày thanh nhàn, bèn tán gẫu vui đùa với Thúy Trúc Thúy Vân, mãi đến khi ba hài tử tới giao mấy bản <Đệ tử quy>.
Đường Thư Nghi ngồi trên nhuyễn tháp, cầm phần của Tiêu Ngọc Châu lên xem trước, quả nhiên năm bản mà lại có ba bút tích khác nhau. Đường Thư Nghi cũng không răn dạy, chỉ nhìn con bé rồi nói: “Vẫn là câu nói kia, người giữa người với nhau, hai ca ca đau con thương con, con cũng phải đối xử tốt với bọn nó, biết chưa?”
Tiêu Ngọc Châu ngoan ngoãn gật đầu: “Nữ nhi đã biết.”
Đường Thư Nghi ừ một tiếng, đặt <Đệ tử quy> của con bé sang một bên, lại xem của Tiêu Ngọc Minh. Đều nói nét chữ nết người, thật vậy. Tiêu Ngọc Minh tính tình nóng nảy nên nét chữ có hơi loạn.
Nhưng với cái tính không chịu ngồi yên của hắn, có thể quy củ viết xong năm lần <Đệ tử quy> đã là không tồi, nên Đường Thư Nghi không chỉ trích nét chữ của hắn không đẹp mà chỉ nói: “Chữ của Ngọc Minh tiến bộ rất nhiều, phải không ngừng cố gắng.”
Đường Thư Nghi chưa từng chăm sóc hài tử, nhưng nàng từng quản lý công nhân, biết nếu chỉ phê bình thì công nhân sẽ càng mất tự tin, nghĩ đến chuyện giáo dục hài tử chắc cũng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT