Có ai khốn khổ như bà ta không? 1
Trên đường Ngô Quốc Lương từ phủ Vĩnh Ninh hầu phủ về nhà, tâm tình đã không thể dùng từ phức tạp để hình dung. Ông ta có chút hối hận, còn có chút buồn bã. Hối hận không nên coi khinh Tiêu Ngọc Thần, nếu thái độ của ông ta khi nãy thành khẩn hơn một chút, có khi việc này sẽ được giải quyết dễ dàng.
Buồn bã là vì mất đi một nữ tế như Tiêu Ngọc Thần. Rõ ràng Tiêu Ngọc Thần đã trưởng thành hơn rất nhiều, nếu cứ như vậy, nói không chừng tương lai sẽ là một đại nhân vật.
Ông ta tâm phiền ý loạn về phủ, mới vừa vào thư phòng ngồi xuống, tùy tùng đã chạy tới báo: “Lão gia, hòa thượng Thường Tịnh chạy rồi.”
“Chạy!” Tâm tình Ngô Quốc Lương càng xấu đi: “Ngươi làm việc kiểu gì vậy?”
Tùy tùng lập tức quỳ xuống: “Lúc nô tài đến Sùng Quang tự thì Thường Tịnh kia đã chạy. Nô tài đã lục tung cả Sùng Quang tự và xung quanh đó nhưng vẫn không tìm được người.”
Ngô Quốc Lương cau mày trầm mặc thật lâu, Thường Tịnh hẳn là sợ hãi nên mới chạy trốn. Ông ta nghĩ hắn sẽ không hé lộ chuyện hôm đó ra ngoài, chỉ cần hắn để lộ một tiếng gió thì ông ta có thể lần theo tin tức đó để bắt người trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT