"Tốt rồi, ta muốn nghỉ ngơi, bản thân ngươi tự lo đi." Nói xong, nàng duỗi người một cái, đi tới giường, thì nghe Nam Cung Hi la lên.
“A, không được, thế nào một hồi nữa, phụ mẫu của ta sẽ đến.”
Bước chân Quý Tinh dừng lại, nhướng mày, “Họ tới làm gì?” Thì lập tức bị ánh mắt ‘biết rõ còn hỏi’ của Nam Cung Hi.
Quý Tinh vô lực vỗ trán. Trời ơi! Sao nàng lại quên chuyện này chứ? Nhưng nàng là một người lính, cũng không phải diễn viên đi, “Cái đó… Chính người có thể một mình giải quyết được không?” Nàng chê cười nhìn hắn. Nam Cung Hi thì liếc nàng một cái, chuyện đó hắn diễn một mình như thế nào a?
Trời đánh cổ đại, không có máy ghi âm, không có ti vi, nếu không, việc đó trực tiếp để cho TV, máy ghi âm gì gì đó liền làm xong. "Ngươi đừng nhìn ta, ta không được, nếu vậy, dứt khoát diễn trò gây gổ?" Nàng đề nghị, cái này thì nàng rành nè, nghe vậy, mặt Nam Cung Hi xanh lên, chẳng lẽ nữ nhân này muốn hắn bị mắng sao?
"Không được!" Hắn rống to, đột nhiên hai mắt Quý Tinh đỏ lên, oa một tiếng khóc rống lên, Nam Cung Hi vô cùng kinh ngạc. Mà hai người nghe lén ngoài cửa nghe bên trong có tiếng khóc, trong lòng không khỏi mắng một câu, lập tức vọt vào.
"Tiểu tử thúi! Mới vừa tân hôn đã khi dễ nương tử của con hả?” Thượng Quan Mân bước lên, nhéo lỗ tai của hắn. Quý Tinh ngẩn người, thật ra nàng chỉ muốn diễn thử thôi mà, ai biết được…Tình huống lại như thế này chứ
"Mẫu thân! Đau quá! Mau buông ra a! Con đã lớn rồi mà.” Hắn trừng mặt nhìn nàng. Nhưng lại bị Nam Cung Hạo thấy được, rồi nhìn dáng vẻ ngơ ngác của nàng, “Tiểu tử con…Cánh cứng cáp rồi phải không!!!” Rồi tiến đến đánh lên đầu hắn một cái, Quý Tinh càng im lặng, không nói ra lời.
Quả là hai người kia nói được là làm được nha! Không phải hắn bị đánh cho đến choáng váng chứ? Mặt nàng đồng tình nhìn Nam Cung Hi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT