Lúc nào nói với anh? Không phải lúc trưa mới vừa nói sao? Trí nhớ ngài kém đến mức này rồi sao?
Vân Ngưng Nguyệt có hơi đờ người.
Cô sờ trán Cố Lan Tiết, lẩm bẩm: "Không phải ngã đến hỏng đầu thật chứ?"
Cố Lan Tiết nắm cổ tay cô, ánh mắt anh sa sầm, gần như là nghiến răng nghiến lợi hỏi sang việc khác: “Đêm qua em về kiểu gì?”
“Đương nhiên là em tự mình đi về rồi.” Vân Ngưng Nguyệt nói, “Không đi bộ thì chẳng lẽ còn có thể mọc cánh bay về hả?”
Cố Lan Tiết buông tay cô ra.
Anh nghĩ kỹ lưỡng, cuối cùng cũng hiểu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT