Vân Ngưng Nguyệt ngã nằm trên giường, cô che mặt lại, cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc nữa, cất giọng rên lên: “Em muốn chết quá đi mất.”
Cố Lan Tiết không nhẹ không nặng vỗ lưng cô: “Nói gì đấy."
Cũng chỉ vào lúc này, Vân Ngưng Nguyệt mới có thể miễn cưỡng tìm được điểm giống nhau giữa hai Cố Lan Tiết.
-- Đó chính là hai người này đều rất mê tín, không cho cô nói từ "chết".
Bất cứ khi nào cô nói một lần, thì hai vị này hận không thể mở miệng cô ra nhét ngược lời vào.
Vậy mà Cố Lan Tiết còn có tâm tình hỏi cô: “Còn đánh nữa không?”
Vân Ngưng Nguyệt lấy chăn che đầu lại: “Không đánh, không đánh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT