Đêm nay Cố Cư Ổn không về, ông bảo công ty con xảy ra chút vấn đề nên ông phải đi xử lý gấp. Đến giờ cơm tối cũng chỉ có Vân Ngưng Nguyệt và Cố Lan Tiết.
Không có Cố Cư Ổn, không khí trên bàn ăn nhẹ nhàng hơn nhiều, Vân Ngưng Nguyệt cũng không hề kiêng dè thảo luận với Cố Lan Tiết: “Này, anh nói xem bác sĩ tâm lý chiều nay đáng tin không?”
Ánh mắt Cố Lan Tiết khẽ động, cố ý nói chậm lại để tránh bị Vân Ngưng Nguyệt nhận thấy điểm khác thường: “Dù sao bố cũng sẽ không mời người có tay nghề kém đến khám cho em.”
“Nói cũng đúng.” Vân Ngưng Nguyệt nâng chén, tự nhiên ngẩn người ra một lúc, cô hỏi anh, “Trước khi đi anh ta nói gì với anh thế? Chắc sẽ không nhìn ra được anh không bình thường nhỉ?"
Hả?
Cố Lan Tiết vô cùng tự nhiên gắp thức ăn cho cô: “Anh ta cũng không nói gì.”
Vân Ngưng Nguyệt nào đâu biết người đàn ông trước mắt đã thay đổi, cô không chút phòng vệ, tiếp tục than: “Haizz, anh thấy đấy sao anh đang yên lành thì lại bị phân liệt chứ? Theo lý thuyết, hồi bé anh không có bóng ma nào mà, cũng không có bị thương nghiêm trọng gì, quả thực không hợp tình hợp lý chút nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT