Hôn đã lâu, Cố Lan Tiết mới buông cô ra.
Nhìn thấy Vân Ngưng Nguyệt vẫn ngơ ngác, nhìn anh như tượng đất, anh cười cười, buông ra đè lại cái gáy của cô, nhưng không buông eo cô, thân mật hỏi cô: "Sao vậy?"
Vân Ngưng Nguyệt rất muốn khóc.
Cố Lan Tiết đã ngồi xổm xem cổ chân cô, chỗ sưng đỏ đã hơi xẹp.
Anh cúi đầu, sờ quanh làn da trắng nõn, lầm bầm lầu bầu: "Hai ngày nữa là được."
Vân Ngưng Nguyệt càng muốn khóc.
Cô thật hy vọng chính mình không nghe hiểu ý tứ của Cố Lan Tiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT