Giang Hi Thần thấy cô như vậy, không nói gì, đi ra phòng ngủ của cô.
Điều này làm cho Lý Nhược Vũ đang tức giận lập tức luống cuống.
Cô ngồi dậy, nhìn cánh cửa đang mở, ánh đèn vàng hắt vào.
Chú bỏ đi không nói lời nào nghĩa là sao? Chú giận rồi à? Rõ ràng cô mới là người đang tức giận mới đúng.
Nghĩ như vậy, Lý Nhược Vũ cảm thấy đau lòng, thậm chí còn vứt thứ duy nhất mà mình đang cầm, trong lòng cô vẫn còn tức giận, hừ!
Cô biết phân biệt nặng nhẹ, cũng hiểu Giang Hi Thần cầm gối mang đi vứt là do lo lắng nó sẽ đem lại virus.
Nhưng cha cô bị u não, đang ở giai đoạn đầu, chưa di căn gì cả, nếu không vì thiếu tiền thì có lẽ sẽ chữa khỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play